Khâm phục, cảm mến, tự hào và tin tưởng… là những xúc cảm mà MCer gửi gắm tới các “chiến sỹ” ở tuyến đầu phòng, chống dịch Covid- 19 thông qua những bức thư chan chứa yêu thương.
Thương gửi các “chiến sỹ áo trắng” - những người hùng quả cảm và tận tụy!
Chúng em biết, hàng nghìn y bác sỹ đang phải căng mình chống dịch Covid-19 với cường độ làm việc ngày đêm, không hề quản ngại mệt mỏi. Các “chiến sỹ áo trắng” túc trực trong khu cách ly, điều trị cho bệnh nhân đến quên bản thân. Mọi người phải khoác lên mình những bộ đồ bảo hộ dày cộp, khó chịu; khuôn mặt in hằn vết lằn của khẩu trang. Vì công việc, mọi người buộc phải xa gia đình trong thời gian dài. Kết thúc ca trực, mọi người tranh thủ chợp mắt dưới sàn bệnh viện lạnh lẽo; còn giường ngủ thì nhường lại cho bệnh nhân…
Khó khăn, vất vả, hiểm nguy là thế nhưng tất cả vẫn lựa chọn dấn thân cho công việc và kiên cường vượt qua vì tương lai tốt đẹp phía trước; đặc biệt luôn giữ thái độ sống vui vẻ, yêu đời và tràn đầy nhiệt huyết. Tình cảm và sự tận tâm đó đã khắc sâu trong trái tim của những người con đất Việt.
Chúng em thật sự ngưỡng mộ bản lĩnh và tài năng của các “chiến sỹ áo trắng” Việt Nam. Các cô chú đã cứu chữa thành công cho rất nhiều bệnh nhân bị nhiễm virus đáng sợ này. Tính đến nay, nước ta chưa có ca tử vong nào, kể cả là bệnh nhân nước ngoài.
Chúng em - những học sinh Marie Curie, những công dân Việt Nam có niềm tin mạnh mẽ dành cho các y bác sỹ. Chúng em tin rằng, đội ngũ ngành Y chắc chắn sẽ lập nên kỳ tích và với sự đồng lòng của cả nước, Covid-19 nhất định sẽ bị đẩy lùi tại mảnh đất hình chữ S.
Một lần nữa, chúng em muốn gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến các y bác sỹ - những người đang vững vàng “chiến đấu” nơi tuyến đầu chống dịch. Chúng em rất hy vọng, lá thư này sẽ góp phần tiếp thêm sức mạnh cho các “chiến sỹ áo trắng” thân thương.
KHÁNH NGỌC (6I1) - BẢO NHI (8I1)
Mến gửi tới các cô, chú bộ đội - những anh hùng thầm lặng nơi tuyến đầu chống dịch bệnh!
Theo dõi tin tức trên truyền hình, cũng như mạng xã hội, em vô cùng ấn tượng với hình ảnh bộ đội ta làm việc hết mình ở các khu cách ly tập trung. Các cô chú sẵn sàng vào rừng dựng lán để nhường chỗ ở cho đồng bào xa xứ về nước. Các cô chú không quản ngại việc “dầm mưa, dãi nắng” để lo cho những người con đất Việt trở về quê hương. Dù không có những giấc ngủ, bữa ăn trọn vẹn trong suốt thời gian qua nhưng mọi người vẫn miệt mài làm việc, dồn “toàn tâm, toàn ý” vào việc phòng, chống Covid-19.
Đối với em, để nói về các cô chú bằng hai chữ “Người hùng” thì chưa đủ bởi mọi người còn tuyệt vời hơn thế. Tuy đối mặt với gian lao, vất vả, thậm chí là nguy cơ lây nhiễm cao nhưng các chiến sỹ vẫn rất kiên cường tham gia công tác chống dịch. Không những vậy, các cô chú còn rất tâm lý khi mang niềm vui, tiếng cười tới cho những người dân ở khu cách ly.
Em nhớ một cựu MCer hiện là du học sinh dành rất nhiều tình cảm cho các cô, chú bộ đội ở khu cách ly Thanh Trì, Hà Nội. Chị ấy kể, cuộc sống ở đó vô cùng thoải mái và vui vẻ, các bữa ăn luôn đầy đủ dinh dưỡng. Mọi người còn rất tạo điều kiện để chị có thể học trực tuyến với giảng viên ở nước ngoài… Tất cả điều ấy càng khiến chúng em thêm cảm phục các cô, chú bộ đội.
Giống như tất cả người dân Việt Nam, em vô cùng biết ơn, cảm phục và luôn tin tưởng vào các chiến sỹ. Em mong mọi người luôn có sức khỏe tốt, sự mạnh mẽ để chiến đấu với dịch bệnh. Bằng những hành động thiết thực và ý nghĩa, em cùng những người dân khác sẽ chung tay giúp các chiến sỹ chống lại Covid-19.
KHÁNH LINH (10E2)